Thursday, August 9, 2012

Tribute to John Galliano V: Bloody Cross


Trong những BST gần đây, chúng ta thấy một John Galliano thận trọng, dè dặt để tạo ra những thứ được lòng khách hàng, nhưng đã có lúc những sáng tạo của John gây ra một luồng dư luận trái chiều và nhiều tranh cãi. Ít ai dám lấy đề tài thời sự, chính trị, tôn giáo và chiến tranh để sáng tác vì những đề tài nhạy cảm đó rất dễ gây mích lòng. Vượt qua những áp lực đó, John như đã tham gia vào một ván bài mạo hiểm bởi thứ nhất, Christian Dior không phải của y để có thể muốn làm gì thì làm. Thứ hai, như tôi đã nói, có thể BST sau đây sẽ vùi dập tên tuổi của ông xuống.

BST lấy cảm hứng từ cột mốc lịch sử quan trọng đối với cả nước Pháp và Châu Âu, đó là cuộc cách mạng Pháp năm 1789 khi chế độ quân chủ chuyên chế và giáo hội công giáo Roma tại Pháp bị lật đổ bởi lực lượng dân chủ và cộng hòa. Cuộc cách mạng có thể ví như quả bóng bị căng hơi và nổ tung, khi sự bất đồng và thù oán giữa giai cấp vô sản với tư sản và tôn giáo đạt đến cực điểm. John Galliano đã thả mình bay theo dòng chảy sáng tạo, bất chấp hậu quả của nó để tạo ra BST cao cấp xuân hè 2006 cho Dior. 


Sân khấu u ám, được thắp sáng bằng những ánh sáng màu đỏ yếu ớt. Những người mẫu được trang điểm làn da nhợt nhạt, cặp mắt đỏ lừ trong những bộ trang phục trông như bị vẩy máu. Có lẽ John muốn nhấn mạnh công giáo đã bị lật đổ trong cuộc cách mạng như thế nào. Cách mà John làm với những chiếc áo tu sĩ đã làm mất lòng những người theo đạo, chưa kể để cho Dracula đeo thánh giá và mặc áo người tu hành. Thật vậy, chúng ta thấy sự hiện diện của Dracula rất rõ trong BST, rất khiêu khích. Kiểu trang điểm, những vệt máu trên vải, máu đang chảy ra từ chuỗi ngọc đeo ngay cổ, thánh giá được xếp từ những cây cọc dùng để giết Dracula... Bên cạnh đó, BST còn gợi lại hình ảnh hoàng hậu Marie Antoinette của nước Pháp ở những mẫu váy cuối cùng. Bà mất vào năm 1793, trước khi chiến tranh kết thúc 6 năm.

Khi chiêm ngưỡng BST này, liệu chúng ta có còn băn khoăn liệu John có tài hay không? óc sáng tạo có còn dồi dào hay không? hay chỉ làm đi làm lại một thứ chán ngắt. Không còn nghi ngờ gì nữa, đã từng tồn tại  một gã bất cần và thi vị như thế. Tôi nhớ đến một đoạn trong Kill Bill, khi Bill nói chuyện với BB:" Cho dù Superman có mặc đồ của Clark Kent thì anh vẫn là siêu nhân." Đúng vậy, John Galliano ngày nào vẫn còn đó, cho dù chúng ta có thể thấy một Galliano nhút nhát, thiếu tự tin giống như Clark Kent trong thời gian gần đây thì bản chất vẫn là một thiên tài nổi loạn. Có lẽ vì một lí do gì đó mà chúng ta chỉ có thể phán đoán, John không được phép thả hồn theo mây như ngày trước nữa bởi toàn bộ những gì ông trực tiếp nhúng tay vào không phải là của ông. Nhưng biết đâu đấy, chuyện gì cũng có thể xảy ra, chỉ mong là 2012 không phải là dấu chấm hết cho tất cả.












































No comments:

Post a Comment