Saturday, September 29, 2012

The new Dior: Love it or Hate it


Xuân hè 2013 có lẽ là một mùa được người ta quan tâm nhất bởi vì dưới hình thức các trang phục được trình diễn cho một mùa mới là cuộc đối đầu giữa các tập đoàn thời trang lớn, khi mà họ cùng lúc thay đổi vị tướng lĩnh của mình. LVMH có Raf Simons cho Christian Dior thì Gucci cũng có Heidi Slimane cho YSL. Ngày nay người ta có thể xem trực tiếp các show diễn đang diễn ra, nhưng dám chắc show diễn của Christian Dior  diễn ra vào tối qua(giờ Việt Nam) được chú ý theo dõi nhất. Kết quả không quá bất ngờ khi công chúng được chia ra hai phe chống đối và ủng hộ.



Hãy nói về BST này trước. Sẽ chẳng lấy làm ngạc nhiên về những gì mà chúng ta thấy tại show diễn khi người cầm trịch mới là một Minimalist hiện đại như Raf Simons. Và cũng chẳng ngạc nhiên, hay có thể đoán được rằng y sẽ làm gì cho BST RTW này. Giống với BST couture mới đây, mở màn là bộ suit màu đen kiểu Le Smoking với phần eo được cường điệu kiểu New Look. Và rồi những chiếc váy ngắn với phần trên được may kiểu veston và phần dưới xếp pli xòe rộng, áo chẽn được quấn cầu kì mặc với quần short, váy cocktail dài qua gối kết hợp với voan, và cuối cùng là ball gown với phần váy dài đến cổ chân.

Sự hiện đại và cách tân không chỉ ở cách Raf biến tấu những dấu ấn đặc trưng của ngài Dior, mà còn ở cách y cất tiếng nói của mình ở đây. Áo chẽn có phần đuôi dài từ sau lưng được may hai lớp trong ngoài có hai màu khác nhau( y từng làm ở Jil Sander), hay phần xếp vải trông như túm lại một bên của váy dài bất thường như tách biệt khỏi chiếc váy ngắn.

Nếu muốn nó trông có vẻ couture hơn, thì có couture. Tôi rất thích chi tiết đính cườm thành những bông hoa nhỏ nơi áo veston của Raf, chúng vừa đủ. Chúng ta cũng biết Raf yêu thích nghệ thuật đương đại, chính vì vậy chẳng lạ khi thấy y đưa tranh trừu tượng lên trang phục bằng cách đính cườm. Có lẽ là chiếc váy hiếm hoi mà tôi nghĩ là "quá nhiều" so với BST này, chiếc váy màu xanh navi với phần váy được xếp nhiều tầng vải tulle được dập pli, xén ngắn phía trước và để dài ở phía sau.

Chất liệu cũng là một nét đáng chú ý tại BST này. Raf sử dụng loại lụa Organza có độ bóng sáng cao để bọc lên lớp lụa duchess ở những chiếc váy quấn vải ngắn mặc với quần short và ball gown ở cuối BST. Nó giống như nước hay thủy ngân đang chuyển động, như ngọn lửa đang cháy, những hiệu ứng thị giác này chỉ có thể cảm nhận được khi xem chúng chuyển động.

Một điều có thể chắc chắn rằng BST này vẫn không thể nào chấp nhận được đối với phe cánh tả. Họ có những lí lẽ và thái độ vô cùng gay gắt. Với tôi, thời kì mà Galliano tung hoành ở Dior thật tráng lệ. Ông đem đến những giấc mơ, những câu chuyện kể, và hình như chất kịch tính và làm quá của ông đã lấn át, làm xao lãng một Dior nguyên bản. Để rồi sau này, bất cứ một ai ngồi vào vị trí này đều bị coi là kẻ giết chết Dior.

Một vấn đề đều có hai mặt. Ai dám khẳng định thời kì Dior by Galliano được hoàn toàn mến mộ? Nếu như có người thích sự hào nhoáng và kịch tính của Galliano thì cũng có người không thích tính làm quá và đồng bóng của y. Cũng như bây giờ, có người thích nét hiện đại, đơn giản và trẻ trung của Raf Simons nhưng cũng có người không thể thích nổi sự trống trải, nhạt nhòa và khó hiểu của Minimalism, thế nhưng xem ra thời đó phe cánh tả không dữ dội đòi đuổi cổ Galliano giống như bây giờ.

Thời trang như một thể trạng không định hình luôn biến đổi khôn lường. Suy thoái hay cao trào, yêu hay ghét, xấu hay tốt, ít ra nó luôn vận động, luôn làm mới. Bỗng dưng tôi lại nhớ câu chuyện sư thầy cõng cô gái qua sông. Sư thầy thì quên rồi cớ sao trụ trì còn vương vấn trong đầu?

















No comments:

Post a Comment