Friday, March 14, 2014

14/03/2014


Hôm nay, ngay lúc này tôi mới có đủ sức để động vào máy tính vào giờ này. Một tuần nay đối với tôi dài chưa từng có. Tôi có công việc mới, và dễ có một cách ngạc nhiên, việc mà có lẽ ai cũng ao ước. Tôi được chọn làm Graphic Designer tập sự cho một tên tuổi cũng uy tín. Công việc đáng mơ ước, lương khá, môi trường làm việc tuyệt vời, nhưng tôi lại buồn, lo hơn vui, bởi Graphic design là mắt xích yếu nhất của tôi. Tôi sợ mất công việc này. Và nếu mất, tôi cũng sẽ mất đi vài thứ khác mà hình như tôi chưa có (Nghe nực cười nhỉ?). Nhưng Robert De Niro từng nói, "Nếu chỗ ngồi đó phù hợp thì bạn sẽ chẳng mất bao lâu để cảm thấy thoải mái."( If it's the right chair, it doesn't take too long to get comfortable in it.)

Cũng thật trùng hợp khi mấy hôm nay tôi lại bị bệnh. Tôi ghét cảm giác mỏi nhừ người, không làm được trò trống gì, mệt mà nghỉ ngơi không nổi... đại khái là tôi ghét bệnh. Bệnh trong đúng lúc mình cần phải có sức khỏe để làm việc.

Và cũng trùng hợp nữa khi hiện nay, tôi "vô gia cư một nửa". Tôi vô cùng cám ơn người bạn đã và đang cưu mang tôi mấy bữa nay, nhưng, nói sao nhỉ, cảm thấy không thoải mái và giống như gánh nặng( nếu mà tình hình kéo dài).

Vậy đó, chừng đó lí do cũng làm cho tôi cảm thấy tủi thân. Không phải chừng đó năm xa nhà chưa làm tôi quen cảm giác tự lo cho bản thân, nhưng chưa bao giờ tôi cảm thấy yếu đuối và bất lực như lúc này. Bình thường tôi nhớ nhà một, thì bây giờ tôi nhớ nhà đến trăm lần. Tôi muốn được bố mẹ, ông bà chăm sóc như ngày xưa. Nhưng lại không dám gọi về để nhõng nhẽo vì như vậy càng làm khổ người ở quê hơn. Lỡ có vô tình gọi lên cũng không dám làm quá.

Bạn tôi bảo rằng bình tĩnh giải quyết từng việc. Nhưng tôi đúng là 1 Thiên Bình các bạn ạ. Ngoài mặt tôi tỏ ra chả có làm sao hết nhưng trong đầu tôi có hàng tá việc cần giải quyết. Phải làm sao? làm thế nào? làm cái gì trước? làm thế nào cho tiện? hay là bỏ? tôi thề là tôi chẳng muốn thế đâu. Thôi thì mong cho mau khỏe lại, tiếp tục công việc và nghĩ rằng mình sẽ học được gì thay vì lo không biết khi nào bị đuổi.( Nhờ một người bạn khai sáng chứ chiều nay vẫn lo bị đuổi)

No comments:

Post a Comment