Friday, March 1, 2013

Paris-Where you have a dream to believe


Nếu như tại các tuần lễ thời trang tại New York, London hay Milan không đem lại nguồn hứng khởi nào cho bạn, thì hãy thở phào nhẹ nhõm bởi Paris Fashion Week đang diễn ra những điều kì diệu. Không quá phô trương và choáng ngợp, nhưng những gì mà tôi đang theo dõi ở Paris FW như một liều estacy vừa đủ để làm cho tôi cảm thấy lâng lâng.

Rick Owens là cái tên đầu tiên tại tuần lễ thời trang Paris làm tôi mê mẩn. Tất cả những từ ngữ để mô tả về Rick Owens đó là giống như một tấm lụa thô, chưa hề qua một bước tẩy rửa hoặc nhuộm. Tôi thích sự đơn thuần, mộc mạc nhưng lại chân thực và dữ dội trong các thiết kế của Rick. Hình tượng của mùa thu đông 2013 như đưa tôi đến vùng núi Hy Lạp Mã Sơn lạnh lẽo, khi mà tuyết rơi quanh năm. Không cầm biết không khí của khán phòng ra sao, nhưng chỉ nhìn vào mái tóc phồng dài, bay trong gió( do chính những người mẫu tự tạo ra) giống như họ đang vượt qua một cơn bão tuyết vậy.


BST mang ảnh hưởng từ Nhật Bản khá nhiều với kiểu áo Kimono quen thuộc được biến tấu thành những trang phục hiện đại. Chất quirky mà Rick đem đến lần này là ông cho phóng đại chi tiết nút cài và thêu sashiko đặc trưng trong may mặc cổ truyền Nhật Bản. Mặc kệ BST này là womenswear, tôi muốn khoác lên mình tất cả những trang phục đó.








Có thể nói từng bước đi của Raf Simons tại Christian Dior là những bước tiến chậm, nhưng chắc chắn. Mục tiêu biến Dior trở thành một thương hiệu nổi tiếng đến mức chỉ cần ngửi cũng biết Dior ở xung quanh của Raf đang trong quá trình hiện thực hóa rất khả thi.

Nếu như BST RTW lần trước chỉ giành được cảm tình ở mức 50/50 thì thu đông 2013 đã có được nhiều thiện cảm hơn. Rõ ràng rằng Raf đang tạo dựng một signature look tại Dior, chính là bar jacket mặc với quần tây và giày mũi nhọn, vì vậy chúng ta sẽ không ngạc nhiên khi đây là lần thứ 6 set trang phục đó xuất hiện trên sàn diễn của Dior. Tuy nhiên điều đáng nói là BST lần này có vẻ nhẹ nhàng và dễ chịu hơn lần trước.

Mặc dù là một NTK theo trường phái tối giản nhưng Raf Simons không bật chế độ safe mode trong công việc. Vốn là một người yêu nghệ thuật đương đại, nên như thường lệ, Raf chọn một nghệ sĩ hiện đại để đưa vào BST của mình. Trên nền những trang phục được phóng tác từ những thiết kế cổ điển của Monsieur Dior, Raf kết hợp với những hình ảnh phác họa chân dung, hoa lá và những đôi giày cao gót thập niên 1950 theo phong cách pop art của họa sĩ Andy Warhol.













Với rất nhiều người thì couture có nghĩa là những gì lấp lánh và "nhiều", nhưng với tôi couture là cả một quá trình hình thành một trang phục đẹp với nhiều công đoạn nâng niu và đáng trân trọng, phần còn lại lấp lánh chỉ là điểm xuyết và trang trí. Không dễ để cảm thấy thích thú với những thiết kế mang tính avant garde, nhất là của những NTK người Nhật Bản. Thế nhưng BST thu đông lần này của Yohji Yamamoto hoàn toàn thuyết phục.

Không quái dị, mà trái lại rất lãng mạn, "sạch sẽ" và rất thơ mộng. Lãng mạn ở những chi tiết xếp vải, sạch sẽ ở những trang phục cắt may, còn thơ mộng và lãng mạn khi tôi thấy ê kíp Tim Burton-Johnny Depp-Helena Bonham Carter. BST làm cho tôi vừa yêu vừa ghét. Tôi thích mấy chiếc váy origami và váy dạ hội với những đường drape đầy ngẫu hứng. Tôi chỉ không thích những bộ đồ dệt kim color block và quần ống loe.










Và tôi muốn giành trọn tất cả những cảm xúc cuối cùng cho Hussein Chalayan. Đã từ rất lâu rồi tôi mới lại có lại cảm giác nghẹt thở khi xem một show thời trang. Kể từ lần cuối cùng Chalayan đưa công nghệ và động cơ học vào thời trang cho đến nay, tất cả chỉ còn là những loại vải công nghệ cao, kiểu dáng hiện đại năng động và kĩ thuật may đo thượng thừa, chấm hết. Nhưng với BST thu đông 2013, dù không hoành tráng như những ngày xưa cũ, nhưng nó thực sự gây nhiều xúc cảm.

Nếu chỉ xem hình ảnh thì nó chẳng khác gì những BST trước. Bạn sẽ chỉ thấy cùng lắm những kiểu dáng mới được cắt may trơn chu, một chút haute couture ở những chi tiết đính trên váy. Nhưng chớ vội phán xét đây là một BST nhàm chán. Nếu để ý bạn sẽ thấy một người mẫu mặc hai kiểu váy khác nhau liên tiếp( ví dụ kiểu thứ 12-13). Vì sao vậy? Hãy xem video này.



Từ phút thứ 2:37, cô người mẫu giật mạnh phần cổ váy, và rồi voila! một chiếc váy khác xuất hiện! Hãy để ý những ánh đèn từ máy ảnh trước và sau khoảnh khắc đó. Ai lại không shock chứ, giống như là lúc chiếc nón UFO nuốt chửng dải lụa hồi 2007 vậy. Hơn nữa, khi hàng chục ánh đèn flash thi nhau chớp sáng, sân khâu trở nên lung linh lạ kì. Hơn nữa, ở một số trang phục, Chalayan sử dụng chất liệu vải 3D phản ứng với ánh sáng trông thật ảo diệu. Vậy đấy, đó là lí do vì sao tôi cảm thấy như mình ngừng thở trong giây lát, và tôi mong rằng các bạn cũng sẽ cảm thấy điều đó giống tôi.










No comments:

Post a Comment